Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2011

[Tự kỉ] 21h59' 2/9/2011

Nỗi đâu này tới bao giờ mới nguôi...Tại sao lại như thế này.Một lần nữa tôi lại phải khóc, căm hận bản thân mình.Những người tôi yêu quí tại sao cứ lần lượt rời khỏi tôi...SunMi...Maachan rồi giờ là Nan,tại sao sau những giây phút hạnh phúc khi được nhìn thấy họ đều là những giọt nước mắt mặn chát thế này...

Nan ơi...em có biết trong tim tôi em chỉ đứng sau WGs và Yuu không...à không, nhiều lúc tôi còn yêu em hơn cả họ ấy chứ.Tôi không biết tại sao mình lại thích em đến vậy, chỉ biết rằng ở em có 1 thứ gì đó đặc biệt, khiến tôi không thể rời mắt.Nếu như tình yêu với Yuu làm tôi chỉ yêu mình Yuu thì tình yêu dành cho em hoàn toàn ngược lại...Vì yêu em tôi mới thích Paruru, mới thích team 4, mới có thói quen đem clip của em đi khoe khắp mọi nơi:"Nan của tao đấy...dễ thương nhỉ...".Giờ thì team 4 vắng bóng em chẳng còn đem lại cho tôi chút hứng thú gì, Paruru không có em kề bên cũng không còn dễ thương như trước, AKB không có em giờ chỉ còn lại 1 mình Yuu cũng không còn trọn vẹn nữa, 4rum Idol48 vẫn còn topic của em nhưng sao mỗi lần nhìn nó tim tôi đau thế này.Em đi...không stage từ biệt..không gì cả, trái tim tôi lại nhói nữa rồi

Vắng em không còn có gì hoàn hảo cả..kể cả trái tim tôi.Tôi căm thù bản thân mình...nếu tôi không thích em, SunMi hay Maachan thì có lẽ mọi người vẫn còn ở lại...Tôi bắt đầu nhìn Yuu và các cô gái kì diệu...trong lòng tôi lại sợ, tôi sợ một ngày nào đó tôi sẽ phải khóc thêm lần nữa, tôi sợ phải yêu thương 1 ai đó rồi.Nan ơi...nếu như đây là mơ, xin ai đó hãy đánh tôi thật mạnh vào, để tôi có thể tỉnh dậy và nhận ra em vẫn còn đây...Nan ơi...sao tôi lại đau thế này.Tôi muốn được nhìn thấy em cười...đọc blog của em mỗi ngày để coi em kể về chuyện mail mỗi ngày cho Paruru...hay đơn giản chỉ là biết em ở đó thôi...dù tôi không thấy nhưng em vẫn ở đó mà...phải không Nan, làm ơn nói cho tôi biết mình phải làm sao đây....Nan ơi...em đừng đi mà....Nan ơi

                           

 Nhìn em cười...tôi lại khóc



Tôi sẽ không yêu bất kì ai nữa đâu...vậy sẽ không ai phải rời xa tôi nữa, đúng không !











                                     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét